Thứ Sáu, 9 tháng 12, 2016

Yêu - Thương - Nhớ

Chẳng biết nói gì hơn...

Yêu thương người nhiều quá đỗi... Nhớ nhung người nhiều quá đỗi

Khoảng cách quá xa, nên chỉ biết đem hết nhớ nhung cất chặt vào tận đáy lòng mình, rồi thổn thức...

Khoảng cách quá xa, nên chỉ biết giả vờ giận dỗi, để được người quan tâm nhiều hơn

Khoảng cách quá xa, nên nhớ đến cồn cào, đến mỏi mệt mỗi lúc nghe người hát, mỗi lần thấy ảnh người qua zalo...

Để hôm nay, còn biết rằng, người thương em hơn cả mức em có thể tượng tượng

Người yêu em hơn cả chính tình yêu em dành cho người

Còn biết rằng, chỉ mình em mới làm người bận lòng vì cái thói trẻ con vô tội vạ.

Người biết không?

Em đang hạnh phúc vô cùng.

Và quyết định của em là không hề sai lầm...

Yêu - Thương - Nhớ


Thứ Năm, 15 tháng 9, 2016

Buông...


Bạn ấy lại sợ hãi

Đắn đo mãi. 

Bạn ấy biết rất khó khăn để quyết định. 

Lòng còn yêu nhiều lắm, còn thương lắm. Nhưng ... nỗi sợ còn lớn hơn rất nhiều so với thứ tình cảm đã mất hết niềm tin kia...

Tại sao người cứ hứa nhưng người không làm?

Tại sao người cứ làm bạn ấy phải tin, rồi lại làm ban ấy thất vọng?

Đối với người, bạn ấy là ai? Lời hứa với bạn ấy là gì?
bạn ấy mệt mỏi quá...

Đôi lúc chỉ muốn buông xuôi, mặc kệ đời muốn ra sao thì ra.

Đôi lúc chỉ muốn bỏ đi xa thật xa
bạn ấy yếu đuối quá..

Dặn lòng bao nhiêu lần rồi.. cũng k thể thay đổi, lại mềm lòng trước người

Người ta nói ai yêu nhiều hơn sẽ khổ
Lẽ nào là vậy???


Chủ Nhật, 28 tháng 2, 2016

28.2.16

Làm sao tim lại ra trống rỗng và chai sạn đến mức này?

Sao mà cảm thấy đau và hụt hẫng đến vậy?

Người ta yêu, là người ta có quyền làm nhau tổn thương - đúng không?

Mình nhận ra là, thứ tình yêu đó, chỉ có lớp vỏ bọc để che đậy nó thì hào nhoáng và lộng lẫy.

Còn bản thân nó, chỉ đầy những nỗi tổn thương - đầy đau đớn và thất vọng!!!


Đã là lần thứ bao nhiêu phải rơi nước mắt?

Đã là lần thứ bao nhiêu tưởng chừng như tim phải vỡ vụn ra trăm mảnh?

Và còn bao nhiêu lần nữa???


Bao nhiêu câu hỏi cứ quay cuồng và mệt mỏi

Ngày mai thôi, mình sẽ lại rung động trước người, sẽ lại mềm lòng ra mà tha thứ, mặc sức cho người hết lần này đến lần khác làm tim mình đau đến nghẹt thở; mặc sức cho người hết lần này đến lần khác cầm dao mà rạch vào tim những vết thương sâu hoắm.


Phải chăng người biết mình dễ tha thứ, nên mới thỏa sức làm tim mình đau?

Phải chăng người nghĩ mình mạnh mẽ, nên đằng sau những nụ cười của mình, người không thấy nổi 1 giọt nước mắt?

Phải chăng, người không biết rằng, dù đã tha thứ, nhưng những vết thương người để lại trong trái tim, trong tâm trí, và suy nghĩ của mình, chẳng bao giờ lành lại được.

Để vết thương này chưa kịp lành, người lại nhẫn tâm rạch tiếp lên đó 1 vết thương mới....


Là con gái, sinh ra có phải để cho người yêu thương lúc cần, và ruỗng rẫy lúc muốn?

Con gái, có phải không biết đau?

Hay con gái, có sức chịu đựng lớn hơn, nên người chẳng bao giờ bận lòng?


Hôm nay mình đã nói với người rằng mình mệt mỏi.

Hôm nay mình cũng chạnh lòng vì người hát 1 bài hát, và bảo rằng để tặng người yêu cũ.

Hôm nay, mình với người, lại to tiếng với nhau.


Mình, thật sự kiệt sức rồi người ạ. 

Mình chẳng đủ sức để chịu đựng thêm, cũng chẳng đủ sức để tha thứ nữa.

Mình, chỉ muốn biết rằng, người...có thật sự yêu mình không?

Thứ Ba, 16 tháng 2, 2016

Khi niềm tin mất đi

Lạ thật nhỉ..

Bao nhiêu yêu thương, bỗng chốc mà bản thân lại có thể dửng dưng như thể không có gì.

Chẳng phải là hết yêu; cũng chẳng phải không còn thương

Mà chỉ đơn giản là vì bao nhiêu niềm tin đặt trọn vẹn vào đó, bỗng chốc như bọt biển ... vỡ tan.




Để tin một người, khó lắm

Đã nhìn vào sự cố gắng của người bao nhiêu, đã nhìn vào tình cảm của người bao nhiêu, đã gạt bỏ ngoài tai những lời dèm pha về người bao nhiêu... CHỈ ĐỂ TIN

Nhưng để mất tin, chỉ một lời nói của người, chỉ một hành động của người... ĐÃ LÀ QUÁ ĐỦ




Chẳng phải là ta quá cứng nhắc với quyết định và tình cảm của mình

Tình yêu này, vốn đã chông chênh lắm, vốn đã ghập ghềnh lắm. Chẳng phải là ta muốn tạo thêm sóng gió để xô nó ra xa khỏi sự kiểm soát của ta

Nhưng....

Người ạ

Làm sao khi ta chẳng thể tin thêm một lần nữa, là người sẽ vì ta mà thay đổi ?

Làm sao khi những gì ta thấy, lại không khác những gì người ta nói về người ?

Làm sao khi ta nhận thấy rằng, với người, tình yêu này không quan trọng hơn 1 thú vui chốc lát ?

.... 

Ta đã cố tin người bao nhiêu?

Ta đã yêu người thật nhiều.

Sao bỗng chốc, ta muốn dừng lại?

Sao bỗng chốc, ta không muốn gồng mình lên bảo vệ cho tình yêu này nữa?

Ta không thể ép tim mình yêu thêm, khi cứ mỗi lúc lí trí lại gào thét rằng niềm tin của ta với người chỉ là 1 hạt bụi...

....

Xin lỗi người...

Xin cứ vui với những niềm vui 

Xin đừng bận lòng thêm về ta nữa

Xin đừng cố để xin lỗi... Người không có lỗi. còn ta, tha thứ thì dễ, nhưng.. Tin lại một lần, khó lắm người ơi!!!

Thứ Ba, 10 tháng 11, 2015

Đừng nói yêu một người...


Đừng nói yêu một người chỉ vì cảm thấy cô đơn, em nhé!

Vì nếu có thể khỏa lấp sự cô đơn bằng một tình yêu thì trên đời này chắc đã không có quá nhiều nỗi buồn như thế.

Em đang nằm co ro vì lạnh, buồn bã và tủi thân, em đi lấy chiếc chăn của người khác để đắp lên mình. Nhưng sự ấm áp đó sẽ kéo dài bao lâu hả em?

Rồi người ta sẽ nhanh thôi, đến lấy lại chiếc khăn thuộc về họ.

Và em có biết không, cái lạnh giá sau khi hưởng chút ấm áp còn tê buốt gấp trăm lần cái giá lạnh đối với em đã thành thói quen.

Vậy nên, đừng vì chút cô đơn của hiện tại mà cầu mong một thứ tình cảm tạm bợ hay bất cứ điều gì chưa chắc chắn của mình hoặc biết rõ sẽ chẳng bao giờ thuộc về mình.

Em có tin rằng trái tim con người rất dễ bị chai sạn không?

Thứ Bảy, 5 tháng 9, 2015

5/9 Những giây phút cuối ngày

Gần hết ngày sinh nhật, lắng đọng lại đôi chút.1 sinh nhật không có bạn bè, không có người thân, chỉ là một mình và 4 bức tường phòng trọ. Đủ để ngẫm nghĩ, ngâm ngợi....

Ngày sinh nhật mình – ngày mà mình luôn mặc nhiên thừa nhận là một ngày vô cùng đặc biệt với – riêng – mình – bởi vì 05/09 cũng là ngày Mẹ Teresa Calcutta qua đời.


Dành ngày – đặc – biệt để đọc hết những điều về cuộc đời Mẹ, để nhận ra rằng, 24 năm – chưa dài, nhưng không còn ngắn – của mình, đã bỏ lỡ đi rất nhiều điều, mà trong đó, một điều lớn lao nhất là tình yêu, tình yêu với gia đình,tình yêu tha nhân, tình yêu đồng loại....

“Sự nghèo đói khủng khiếp nhất chính là sự cô đơn, bị bỏ rơi và cảm nhận không được yêu thương!”

Tự  bản thân mình, nhận ra rằng mình còn “ nghèo đói khủng khiếp” lắm, nhưng trong mỗi phút giây, lại biết rằng mình “nghèo đói” chỉ vì mình chưa biết cách để “ no đủ” và “dư thừa” để cho đi. Nhìn lại xem, mỗi lần ốm đau, bệnh tật, luôn có bạn bè chia sẻ, hỏi han. Lúc cô đơn thất vọng, luôn có bạn bè an ủi động viên. Nhiều hơn thế, mình có 1 đứa em gái luôn nhớ đến mình trong mỗi lời cầu nguyện, có 2 đứa em trai luôn bên cạnh lúc mình yếu đuối, và, mình có 1 gia đình, luôn sẵn sàng bỏ qua mọi lầm lỗi, sai sót.... Vậy, đã giàu có hơn bao nhiêu người...



Tiếp đến, là sự lãng phí. Lãng phí về thời gian, lãng phí tuổi xuân của mình cho những điều vô giá trị. Đôi lúc, thấy nhàm chán vô cùng với công việc hiện tại, vô tâm với hết mọi người xung quanh, để rồi hững hờ, thờ ơ với đủ thứ. Mà quên mất một điều quan trọng rằng, những điều đã qua chẳng thể nào quay trở lại. Cả ngày hôm nay cũng vậy. Nên, để biết rằng, sang tuổi mới, cần trân quý hơn mỗi phút giây mình có...“Hãy làm những sự bình thường với một tình yêu phi thường” .. Sống sâu hơn, và sống chậm hơn.
Cuối cùng, vẫn là mượn những lời của Mẹ Teresa, và “tham lam” ước những điều tốt lành cho tuổi mới.

-         “Tôi không cầu nguyện cho sự thành công, tôi cầu nguyện cho sự trung tín.”

-         “Tôi luôn luôn nói rằng, tình yêu khởi sự từ gia đình trước đã, và sau đó mới đến thành phố hay đô thị. Yêu thương những người ở xa chúng ta thì dễ, nhưng yêu thương những người sống với chúng ta hay ngay cạnh chúng ta thì không luôn dễ dàng.”. Gửi lời xin lỗi đến mọi người trong gia đình con, dù rằng con thật sự không biết thể hiện tình cảm của mình như thế nào. Xin Giê su tha thứ lầm lỗi của con, xin Giê su ban sức khỏe và bình an đổ tràn trên gia đình nhỏ bé này.


-          “Tôi chỉ là cây bút chì của Chúa, để Ngài gởi bức thư tình yêu của Ngài cho thế giới.” – Xin Giê su giúp sức, để qua con, hình ảnh và tình yêu Giê su được thể hiện. Xin hiện diện cả trong mỗi việc con làm, để mỗi người nhận ra Giê su luôn hiện hữu. Xin Giê su đồng hành cùng anh em nhóm Sách, nhất là trong thời gian này, để anh em có đủ phương tiện phục vụ tha nhân. Đó, sẽ mãi là tâm huyết, và là đứa con tinh thần của mình, với mong muốn Sách đến tận từng ngõ ngách của đất nước này.



-         “Giêsu ơi xin  nghe con nguyện cầu – nếu đẹp lòng Chúa – nếu nỗi đớn đau và khổ đau của con – tình trạng tăm tối và tách biệt của con hiến cho Chúa được một giọt ủi an – thì Chúa Giêsu của con ơi, xin hãy làm cho con những gì Chúa muốn nhé – bao lâu Chúa muốn, không cần để ý gì tới cảm giác và nỗi Đớn Đau của con”. Điều này, lạy Chúa, con chẳng dám xin vậy đâu; vì con không can đảm, con bất toàn và tội lỗi.. Nhưng, xin trợ lực và nâng đỡ, để con đủ sức gánh trên vai thập giá Ngài trao, dù khó khăn và chông gai dường nào. Cũng xin dìu con qua cả chặng đường gồ ghề, khúc khuỷu này, để con can trường và mạnh mẽ hơn.

Thứ Sáu, 4 tháng 9, 2015

Mừng sinh nhật Gió..


Sinh nhật lần thứ 25..

Con mừng sinh nhật mình bằng một trận cãi nhau với mẹ, bằng trận đòn của cha

Con mừng sinh nhật mình bằng trận ốm liệt giường của mẹ, bằng nỗi phiền lòng của cha, bằng cái thở dài của bà, và bằng cả giọt nước mắt của con...

Con mừng sinh nhật mình bằng sự lo lắng của mấy đứa em.

Con mừng sinh nhật mình bằng một lần ngộ độc thức ăn gần chết, bằng một cái chân cà lết cà lê..

Con mừng sinh nhật mình trong góc phòng lạnh lẽo, giữa những người không thân thích.


Con...

Đã lên kế hoạch rằng tối mồng 4 sẽ về nhà, ăn 1 bữa do bố làm thịt gà, do bà thổi cơm, do mẹ làm nem cuốn.

Đã sắp xếp để mồng 5 sẽ liên hoan cùng anh em nhóm sách.

Đã tưởng rằng,,,, con sẽ có một sinh nhật thật vui...


Con...

Dù có mạnh mẽ, gai góc đến thế nào, cũng chỉ là một đứa con gái.

Dù có ương bướng, lỗi lầm bao nhiêu, cũng chỉ là con của bố mẹ

Và dù, người đời có đánh giá thế nào, con vẫn luôn tin vào những việc con làm không khiến bố mẹ bị hổ thẹn.


Mừng sinh nhật con, giữa những hiểu lầm, những nỗi đau, những giọt nước mắt và nuối tiếc

Mừng sinh nhật con, mong con sẽ bình an hơn qua những ngày giông bão

Mừng sinh nhật con, mong con sẽ mạnh mẽ và can trường hơn

Mừng sinh nhật con, mong con sẽ lớn hơn...

Happy Birthday to Gió !


Thứ Ba, 7 tháng 7, 2015

Ngày này..2 năm về trước..

Trí nhớ em thật tệ..Khi em chẳng thể nhớ thêm 1 điều gì cả, nếu không phải anh nhắc lại

Quên đi - có chắc rằng cũng là 1 hạnh phúc ?

Thật ra, em chẳng quên gì cả anh ạ 

Em còn nhớ như in cảnh tượng ngày hôm đó

Mưa - không lớn, nhưng đủ để ướt đẫm hành lý và ba lô của anh ...

Lần đầu tiên, anh đưa tay ra định nắm lấy tay em

Lần đầu tiên, anh ngại ngùng, bối rối..

Thứ Ba, 30 tháng 6, 2015

Kẻ lạnh lùng







Có lẽ đúng như thế thật, anh nhỉ.

Chẳng hiểu sao, em lại khó để đặt niềm tin vào một người nào khác như thế

Cũng không biết, đên bao giờ thì em mới có thể lại tin

Dù rằng, tình yêu với anh - chẳng còn nữa

Dù rằng, sự hi vọng vào anh - tan biến mất rồi

Dù rằng, tim em - chẳng còn đau nữa.

Đến hôm nay, ngồi đoc lại hết fb của anh, cách đây 2 năm - những stt anh đã viết cho em - bỗng nhiên, em thấy hụt hẫng

Chợt nghĩ, đến lúc, nếu em đọc những dòng stt của anh - nhưng - viết - cho - một - người - khác, thì lúc đó, em sẽ như thế nào???

Thứ Năm, 21 tháng 5, 2015

... 21.5.15

Em nhận ra, chúng ta, chẳng ai có lỗi cả…

Có chăng, chỉ là chúng ta không đủ mạnh mẽ, không đủ kiên nhẫn, và hơn cả, là yêu thương không đủ lớn để thắng được cái khoảng cách hơn 300 cây số kia !

Tình yêu, có lẽ cũng chỉ như 1 cây non thôi anh nhỉ. Không chăm bẵm, không vun tưới, thì càng ngày nó cũng chỉ tàn úa đi thôi.

Anh và em, có một lúc nào đó, đã ngỡ rằng mình có thể nắm chặt tay nhau mãi được

Anh và em, đã có lúc còn vạch ra cả những dự định cho tương lai hai đứa như thế nào..

Chúng ta, đã có duyên để gặp nhau, để cùng nhau đi được 1 đoạn đường ngắn

Nhưng… lại không đủ để đi mãi với nhau.

Thứ Ba, 19 tháng 5, 2015

Em...






Em đã giấu gì sau đôi mắt nâu?

Là đau đớn, tổn thương. Hay khát khao, chờ đợi?

Đôi mắt ngày xưa vẫn sáng trong đến vậy

Mà giờ đây sao vời vợi nỗi buồn?


Em còn giấu những gì sau mỗi nụ cười xinh?

Sau những câu nói tưởng chừng như vui vẻ?

Em giấu hết những dại khờ, buồn tẻ.

Họ có biết đâu... Em đau đến thế nào!

Thứ Hai, 11 tháng 5, 2015

Nếu chấp nhận yêu...



Nếu chấp nhận yêu một cô gái đã từng buồn đau

Xin hãy yêu cả những vết thương giấu sâu trong đôi mắt

Cả những tủi hờn, đắng cay, những gì được - mất

Cô đã gồng mình chịu đựng, chất chứa tháng năm qua

Thứ Bảy, 9 tháng 5, 2015

Ốm!




Những lúc ốm đau, mỏi mệt

Thèm được về nhà, về với mẹ cha

Thèm được tay bà kéo chăn tuột lên cho đỡ lạnh

Thèm bát cháo hành mẹ nấu, thêm cả chút lắng lo


Thèm được về nhà, nghe thằng em pha trò.

Kể chuyện linh tinh cho chị nó bớt mệt

Những đớn đau, nhọc nhằn cũng vơi đi hết.

Cơn sốt đêm nay, cũng dễ chịu hơn nhiều.


Thèm được về nhà, sống giữa những tin yêu.

Để bớt đớn đau, bớt tủi thân, đơn độc

Thèm được về nhà, ôm bà, và khóc.

Nói với bà "ốm rồi, chỉ muốn về với bà thôi!"


Thứ Sáu, 8 tháng 5, 2015

Xin lỗi anh !


B này…

A có buồn không, khi em nói “ hình như em đã quên anh rồi!”

Anh sẽ nghĩ em như thế nào hả B, khi biết em không thường xuyên vào fb để xem anh onl lúc nào, vào zalo để đoán xem lúc ấy anh đang ra sao như trước đây em vẫn làm nữa?

Anh có ghét em không, khi em nói rằng, dạo này trong giấc mơ của em đã không còn có anh nữa…rằng em đã có thể ngủ sâu hơn , dù chỉ 1 chút…

Chênh vênh

Đã bao lần tôi tự hỏi lòng tôi

Mệt mỏi không… khi trước những đơn côi vẫn gồng mình giả vờ là mạnh mẽ

Trước những con đường với muôn ngàn ngã rẽ

Vẫn gượng cười chọn tiến đến chông gai?



Cuộc đời là một chuỗi những chắp nối thật dài

Của buồn vui, của đớn đau, của tủi hờn rồi cuối cùng thì mới là hạnh phúc..

Nhưng có được bao người bước qua thăng trầm mà còn vẹn nguyên cảm xúc

Còn rạng rỡ cười… buông bỏ những buồn đau?