Thứ Bảy, 5 tháng 9, 2015

5/9 Những giây phút cuối ngày

Gần hết ngày sinh nhật, lắng đọng lại đôi chút.1 sinh nhật không có bạn bè, không có người thân, chỉ là một mình và 4 bức tường phòng trọ. Đủ để ngẫm nghĩ, ngâm ngợi....

Ngày sinh nhật mình – ngày mà mình luôn mặc nhiên thừa nhận là một ngày vô cùng đặc biệt với – riêng – mình – bởi vì 05/09 cũng là ngày Mẹ Teresa Calcutta qua đời.


Dành ngày – đặc – biệt để đọc hết những điều về cuộc đời Mẹ, để nhận ra rằng, 24 năm – chưa dài, nhưng không còn ngắn – của mình, đã bỏ lỡ đi rất nhiều điều, mà trong đó, một điều lớn lao nhất là tình yêu, tình yêu với gia đình,tình yêu tha nhân, tình yêu đồng loại....

“Sự nghèo đói khủng khiếp nhất chính là sự cô đơn, bị bỏ rơi và cảm nhận không được yêu thương!”

Tự  bản thân mình, nhận ra rằng mình còn “ nghèo đói khủng khiếp” lắm, nhưng trong mỗi phút giây, lại biết rằng mình “nghèo đói” chỉ vì mình chưa biết cách để “ no đủ” và “dư thừa” để cho đi. Nhìn lại xem, mỗi lần ốm đau, bệnh tật, luôn có bạn bè chia sẻ, hỏi han. Lúc cô đơn thất vọng, luôn có bạn bè an ủi động viên. Nhiều hơn thế, mình có 1 đứa em gái luôn nhớ đến mình trong mỗi lời cầu nguyện, có 2 đứa em trai luôn bên cạnh lúc mình yếu đuối, và, mình có 1 gia đình, luôn sẵn sàng bỏ qua mọi lầm lỗi, sai sót.... Vậy, đã giàu có hơn bao nhiêu người...



Tiếp đến, là sự lãng phí. Lãng phí về thời gian, lãng phí tuổi xuân của mình cho những điều vô giá trị. Đôi lúc, thấy nhàm chán vô cùng với công việc hiện tại, vô tâm với hết mọi người xung quanh, để rồi hững hờ, thờ ơ với đủ thứ. Mà quên mất một điều quan trọng rằng, những điều đã qua chẳng thể nào quay trở lại. Cả ngày hôm nay cũng vậy. Nên, để biết rằng, sang tuổi mới, cần trân quý hơn mỗi phút giây mình có...“Hãy làm những sự bình thường với một tình yêu phi thường” .. Sống sâu hơn, và sống chậm hơn.
Cuối cùng, vẫn là mượn những lời của Mẹ Teresa, và “tham lam” ước những điều tốt lành cho tuổi mới.

-         “Tôi không cầu nguyện cho sự thành công, tôi cầu nguyện cho sự trung tín.”

-         “Tôi luôn luôn nói rằng, tình yêu khởi sự từ gia đình trước đã, và sau đó mới đến thành phố hay đô thị. Yêu thương những người ở xa chúng ta thì dễ, nhưng yêu thương những người sống với chúng ta hay ngay cạnh chúng ta thì không luôn dễ dàng.”. Gửi lời xin lỗi đến mọi người trong gia đình con, dù rằng con thật sự không biết thể hiện tình cảm của mình như thế nào. Xin Giê su tha thứ lầm lỗi của con, xin Giê su ban sức khỏe và bình an đổ tràn trên gia đình nhỏ bé này.


-          “Tôi chỉ là cây bút chì của Chúa, để Ngài gởi bức thư tình yêu của Ngài cho thế giới.” – Xin Giê su giúp sức, để qua con, hình ảnh và tình yêu Giê su được thể hiện. Xin hiện diện cả trong mỗi việc con làm, để mỗi người nhận ra Giê su luôn hiện hữu. Xin Giê su đồng hành cùng anh em nhóm Sách, nhất là trong thời gian này, để anh em có đủ phương tiện phục vụ tha nhân. Đó, sẽ mãi là tâm huyết, và là đứa con tinh thần của mình, với mong muốn Sách đến tận từng ngõ ngách của đất nước này.



-         “Giêsu ơi xin  nghe con nguyện cầu – nếu đẹp lòng Chúa – nếu nỗi đớn đau và khổ đau của con – tình trạng tăm tối và tách biệt của con hiến cho Chúa được một giọt ủi an – thì Chúa Giêsu của con ơi, xin hãy làm cho con những gì Chúa muốn nhé – bao lâu Chúa muốn, không cần để ý gì tới cảm giác và nỗi Đớn Đau của con”. Điều này, lạy Chúa, con chẳng dám xin vậy đâu; vì con không can đảm, con bất toàn và tội lỗi.. Nhưng, xin trợ lực và nâng đỡ, để con đủ sức gánh trên vai thập giá Ngài trao, dù khó khăn và chông gai dường nào. Cũng xin dìu con qua cả chặng đường gồ ghề, khúc khuỷu này, để con can trường và mạnh mẽ hơn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét