Thứ Ba, 16 tháng 2, 2016

Khi niềm tin mất đi

Lạ thật nhỉ..

Bao nhiêu yêu thương, bỗng chốc mà bản thân lại có thể dửng dưng như thể không có gì.

Chẳng phải là hết yêu; cũng chẳng phải không còn thương

Mà chỉ đơn giản là vì bao nhiêu niềm tin đặt trọn vẹn vào đó, bỗng chốc như bọt biển ... vỡ tan.




Để tin một người, khó lắm

Đã nhìn vào sự cố gắng của người bao nhiêu, đã nhìn vào tình cảm của người bao nhiêu, đã gạt bỏ ngoài tai những lời dèm pha về người bao nhiêu... CHỈ ĐỂ TIN

Nhưng để mất tin, chỉ một lời nói của người, chỉ một hành động của người... ĐÃ LÀ QUÁ ĐỦ




Chẳng phải là ta quá cứng nhắc với quyết định và tình cảm của mình

Tình yêu này, vốn đã chông chênh lắm, vốn đã ghập ghềnh lắm. Chẳng phải là ta muốn tạo thêm sóng gió để xô nó ra xa khỏi sự kiểm soát của ta

Nhưng....

Người ạ

Làm sao khi ta chẳng thể tin thêm một lần nữa, là người sẽ vì ta mà thay đổi ?

Làm sao khi những gì ta thấy, lại không khác những gì người ta nói về người ?

Làm sao khi ta nhận thấy rằng, với người, tình yêu này không quan trọng hơn 1 thú vui chốc lát ?

.... 

Ta đã cố tin người bao nhiêu?

Ta đã yêu người thật nhiều.

Sao bỗng chốc, ta muốn dừng lại?

Sao bỗng chốc, ta không muốn gồng mình lên bảo vệ cho tình yêu này nữa?

Ta không thể ép tim mình yêu thêm, khi cứ mỗi lúc lí trí lại gào thét rằng niềm tin của ta với người chỉ là 1 hạt bụi...

....

Xin lỗi người...

Xin cứ vui với những niềm vui 

Xin đừng bận lòng thêm về ta nữa

Xin đừng cố để xin lỗi... Người không có lỗi. còn ta, tha thứ thì dễ, nhưng.. Tin lại một lần, khó lắm người ơi!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét