Chủ Nhật, 5 tháng 8, 2012

TỚ SẼ QUÊN CẬU NHÉ !!!

Tớ sẽ quên cậu nhé !!!


Tớ biết, nói ra điều này thì dễ, còn để thực hiện nó, đối với tớ, thì khó vô cùng.

Nhưng…

… cậu tin không ??? Tớ sẽ làm được !!!


Lúc này đây, tớ cứ cầm điện thoại lên, soạn tin nhắn, nhưng xóa đi, rồi lại soạn , nhưng không dám gửi, lại xóa đi… Trời hôm nay lạnh hơn, cậu lại chịu lạnh không tốt, tớ muốn hỏi thăm, xem hôm nay cậu thế nào, rồi hôm nay cậu thi làm bài có tốt không nữa,… Nhưng… tớ lại không dám. Tớ sợ sẽ lại làm phiền……


Từ giờ….



Tớ sẽ không ngồi hàng giờ, chỉ để nhìn điện thoại, chờ đợi 1 tin nhắn..

…1 cuộc gọi…

…của 1 người…

mà tớ biết rằng ….càng chờ đợi và hi vọng bao nhiêu

… thì …

…tớ lại càng buồn và thất vọng bấy nhiêu.



Tớ sẽ không lang thang trên facebook suốt ngày, chỉ để xem hôm nay cậu có onl không ; để xem hôm nay tâm trạng cậu như thế nào…

… hay đơn giản…

… chỉ để …

… ngắm hình đại diện của cậu…

… và mỉm cười…

Nhưng từ giờ..

TỚ SẼ KHÔNG THẾ NỮA !!!



Mặc dù số lần cậu và tớ gặp nhau, nói chuyện trực tiếp mới chỉ rất ít ỏi – số lần ấy đếm chưa hết 1 bàn tay ấy, cậu nhỉ ? Nhưng thực sự, những lúc đó tớ đã rất vui…

… Lúc ngồi một mình, tớ lại nhớ đến cử chỉ, thái độ ấy của cậu…

… rồi…

… lại mỉm cười…

Nhưng từ giờ…

TỚ SẼ KHÔNG THẾ NỮA !!!



Có những lúc, tớ nhớ đến quay quắt nụ cười ấy, nụ cười làm t “ ngã gục ” ngay từ lần đầu tiên gặp mặt, 1 nụ cười tớ thấy hiền lành và ấm áp đến lạ…

… đến nỗi…

… thỉnh thoảng…

… trong giấc mơ…

… t vẫn bắt gặp nụ cười ấy…

Nhưng từ giờ…

TỚ SẼ HỌC CÁCH ĐỂ QUÊN ĐI !!!



Cả giọng nói nhẹ nhàng, ấm áp mà mỗi lúc buồn, hoặc mệt mỏi, chỉ cần nghe giọng nói ấy, tớ lại thấy vui…

Nhưng từ giờ …

TỚ SẼ HỌC CÁCH ĐỂ QUÊN ĐI !!!



Tớ sẽ quên hết tất cả những gì thuộc về cậu còn lưu giữ lại trong tớ… TỚ SẼ LÀM ĐƯỢC !!!



Cậu và tớ không thể bước chung trên một con đường. Tương lai và những dự định của cậu khác xa với tớ.

Đã có lúc tớ nghĩ rằng …tớ có thể …rộng lượng đến mức chỉ cần theo dõi cậu, 1 cách lặng lẽ thôi cũng được, chỉ cần biết cậu vui, biết cậu thành công thôi cũng đủ; mà chẳng cần cậu phải dành cho tớ 1 phút trong 1 ngày bận rộn của cậu, hay chỉ 1 giây thôi, đủ cho cậu soạn 1 tin nhắn hỏi thăm tớ... Tớ đã từng nghĩ thế…



Nhưng……



Tớ lại nhận ra rằng…

… tớ không đủ rộng lượng…

Hay…

… tại tớ ích kỉ…

… để chỉ cho đi, mà không cần nhận lại…

Tớ không làm được điều đó, khi cả ngày cứ chờ đợi , và hi vọng, mà kết quả tớ nhận được lại là 1 con số 0.

… Bởi vì dù sao…

Thì tớ cũng chỉ là con gái !!!



Thật không dễ, để tớ có thể quên đi…



Tớ vẫn sẽ ngồi nhìn điện thoại để chờ tin nhắn, vẫn hồi hộp khi thấy cuộc gọi từ 1 số điện thoại lạ..và rồi vẫn hụt hẫng khi giọng nói ở đầu dây không phải là giọng nói mà tớ chờ đợi.



Tớ vẫn sẽ lên facebook, vẫn sẽ ghé qua tường nhà cậu đầu tiên, chỉ để xem hôm nay cậu như thế nào…



Tớ vẫn sẽ nhớ nụ cười ấy, giọng nói ấy…



Nhưng….



Cậu không được quan tâm đến tớ nữa nhé…



Thấy tớ buồn, hay mệt mỏi, không được gọi điện hay nhắn tin hỏi thăm tớ đâu đấy… Cứ để tớ buồn, cứ để tớ mệt mỏi, và rồi tớ sẽ quen thôi.



Thấy tớ nhắn tin, hay gọi điện, cậu cũng đừng trả lời nhé… Cứ để tớ chờ đợi, rồi chán nản, và rồi tớ sẽ quen thôi.



Tớ sẽ quên cậu, nhưng không phải hôm nay, cũng không phải ngày mai, cũng không phải ngày kia đâu nhé…!! Mà sẽ vào 1 lúc nào đó…


-Đôi lúc ngỡ rằng mình đủ vô tình để quên nhưng thật ra là rất nhớ. . .!!~


:- Đôi lúc ngỡ rằng mình đủ hững hờ để không quan tâm nữa nhưng thật ra là vẫn luôn dõi theo. . .!!~

.
- Đôi lúc ngỡ rằng mình đủ lạnh lùng để không đau nữa nhưng thật ra là tổn thương quá nhiều...


Gió Lạnh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét