Thứ Bảy, 31 tháng 1, 2015


Ngày đã dài, đêm lại còn dài hơn nữa Giê su ạ...

Đến lúc này, khi xung quanh con chỉ có 1 câu hỏi duy nhất, nhưng hỏi mãi, mà Giê su vẫn không chịu trả lời, là :" Con ...cứ hi vọng nữa được không?"

Con không hề sợ sự chờ đợi, cũng không sợ rằng mình sẽ không đợi được, càng không phải không dám đối mặt với gia đình mình, để có thể chờ người quay trở về.

Con cũng không hề sợ mình sẽ tổn thương thêm lần nào nữa, nếu cứ chờ đợi mà vô vọng như vậy..

Chỉ là...

Con sợ rằng, con sẽ cứ chờ đợi, và người ...vẫn cứ đi, cho đến khi trái tim trở nên cằn cỗi mất...

Con sợ rằng, con sẽ cứ chờ đợi, còn người... chẳng bao giờ về nữa...

Cơ mà...

Người vẫn cho con cơ hội đấy Giê su ạ. 

Người bảo rằng,

Nếu con cứ phó thác cho Giê su, và tin rằng tình cảm người dành cho con từ trước đến giờ không bao giờ muốn làm tổn thương con, 

Nếu con tin rằng người chưa hề muốn lợi dụng con, 

Thì con vẫn có cơ hội...

Tất nhiên rồi...

Con tin chứ.

Con tin rằng tình cảm người dành cho con đã từng là 1 tình yêu đẹp đẽ nhất

Con tin rằng người đã từng rất yêu con, yêu con hơn tất cả những gì người có.

Con tin rằng người không hề muốn làm con đau, không hề muốn làm con phải khóc. 

Vì người từng nói với con, " Đừng khóc...sẽ làm anh đau..."

Con cũng tin rằng, người chưa hề muốn lợi dụng con...

Thế nên, con biết, con còn cơ hội, đúng không ?

Giê su ơi..

1 ngày không được nói chuyện với người...đã dài, dài lắm.

Liệu người còn nhớ lời hứa với con, là" sẽ luôn nhớ rằng, em luôn chờ tin nhắn của anh" không?

Liệu, bây giờ, tâm hồn người có bình an không?

Liệu, bây giờ, nếu... trái tim con không nghe theo lí trí nữa, mà cầm điện thoại lên nhắn tin cho người, người...có thấy khó chịu không ?

Giê su này...

Hôm nay con đã ngoan hơn 1 chút rồi nhé...

Hôm nay con đã ăn được ít cơm, đã đọc thêm được 1 đoạn Kinh Thánh, cũng đã học nấu được 1 món ăn...

Cơ mà...

Con vẫn khóc, Giê su ạ...

Con nhớ, và thương người quá đỗi...

Con đã muốn được nhắn tin để khoe với người rằng hôm nay con đã làm được những gì... Để làm nũng rằng, đêm qua, con lại mơ linh tinh và giật mình, vì không có tin nhắn chúc ngủ ngon của người...

Con chỉ muốn được chạm tay lên tim người, để xoa dịu đi những tổn thương mà con đã gây ra, để an ủi người 1 chút, để người cảm thấy được ấm lòng hơn...

Con chỉ muốn nhắn tin hỏi thăm xem,người có đang ổn thật sự không ? 

Con chỉ muốn biết xem, bây giờ, người đang nghĩ gì ? và tại sao, mấy đêm rồi, người toàn đi ngủ muộn như thế....

Con chỉ muốn dang tay ra, ôm người thật chặt, để người nhận thấy rằng, con, dù tổn thương như thế nào, vẫn còn yêu người lắm...

Con không hề yếu đuối. Cũng không hề lụy tình, Giê su ạ. Chỉ là, con cần người ở lại lắm thôi...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét