Biết giờ này, giấc ngủ của em không trọn vẹn.. .Lại trằn trọc, lại buồn, lại lo lắng…
Chị chẳng biết an ủi em như thế nào để làm vơi đi nỗi buồn ấy trong em. Em nói đúng, chị chưa rớt đại học bao giờ, nên không hiểu được cảm giác của em lúc này, cái cảm giác khó chịu, buồn bã khi đi đâu cũng bị người ta chỉ trỏ, soi mói…. Chị chưa từng phải cuống lên để tìm nguyện vọng, khát khao được bước chân vào giảng đường đại học như em… Chị cũng chưa từng phải né tránh bạn bè mỗi khi bạn bè í ới gọi nhau họp lớp, đến nhà thầy cô.. Chưa bao giờ chị phải trải qua những cảm giác đó,, nên có lẽ chị không thật sự hiểu em đang mệt mỏi và suy sụp như thế nào?
Nhưng em ạ…
Chị cũng từng bị gây áp lực nặng nề trong kì thi đại học, khi mà họ hàng, bà con hàng xóm cùng tất cả mọi người cứ nghĩ chị học rất tốt,. Chị cũng từng trăn trở : Không biết mình sẽ như thế nào khi mình không đỗ đại học? Không biết nói sao với bố mẹ, dì dượng, thầy cô, bạn bè,,, khi mà ai cũng đặt hi vọng lớn lao ở mình? Nếu không đỗ đại học thì mình sẽ làm gì tiếp theo?.. Những câu hỏi ấy, cũng đã làm chị mệt nhoài, áp lực… Nhưng chỉ có điều, chị may mắn hơn em.
Không phải chỉ thầy cô, bố mẹ, họ hàng đều thừa nhận rằng em học tốt hơn chị rất nhiều lần, đến chị cũng khẳng định như thế… Những năm cấp 1, cấp 2 rồi lên đến cấp 3, khi chị chỉ ở mức học sinh Xuất sắc, hay chỉ là Tiên Tiến, thì em lại luôn dẫn đầu lớp với đủ thứ danh hiệu học sinh Giỏi…Những gì chị không làm được, em đã làm rất tốt... Và chị thấy tự hào về điều ấy, em yêu ạ. Chỉ có điều, vì chị may mắn hơn em…
Và tất nhiên , không đỗ đại học, chỉ là “ thành công bị trì hoãn” mà thôi, em gái àh.
Sẽ còn nhiều con đường cho em lựa chọn. Vậy thì tại sao lại ngồi và buồn bã, thay vì tìm cho mình 1 hướng đi mới???
Cánh cửa đại học khép lại, em thiếu mất 1 điểm để vào trường, chị biết , và chị hiểu cảm giác tiếc nuối của em… “ Giá như em thi Học Viện Ngân Hàng thì em đỗ rồi, năm nay Ngân Hàng lấy 18 điểm”.hay “ Nếu em cố thêm 1 chút nữa thì được rồi.”.. Nhưng em ạ, cuộc sống này không có chỗ cho chữ “ Nếu như..”. Bao lần hối hận vì những gì xảy ra, cũng không thể dùng chữ “ nếu như..” là có thể giải quyết được, mà thứ em nhận được về còn quý giá hơn chữ “ Nếu như..” kia. Đó là những bài học, những kinh nghiệm cho những lần tiếp theo.. Năng lực của em có đủ, nhưng chỉ vì không tự tin vào chính mình, nên kết quả của em không được như em mong muốn. Dù bài học lần này khá đắt giá, nhưng chị tin nó sẽ giúp ích cho em rất nhiều trên con đường sau này em đi.. Cứ tự tin rằng mình làm được, chắc chắn mình sẽ làm được..
Mạnh mẽ lên em.. Cuộc sống là những chuỗi ngày dài lựa chọn, nhưng không ai được quyền lựa chọn thành công hay thất bại cho mình. Quan trọng là em đã nỗ lực để làm nó như thế nào.
Và rồi mọi chuyện sẽ tốt đẹp, nếu em cứ tin…. Chắc chắn rồi, vì chị tin thế….
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét